Chạy Trốn Yêu Thương Bởi Huyền Nhím
Chạy Trốn Yêu Thương tải về miễn phí cuốn sách
Trên trang này chúng tôi đã thu thập cho bạn tất cả các thông tin về Chạy Trốn Yêu Thương sách, nhặt những cuốn sách, bài đánh giá, đánh giá và liên kết tương tự để tải về miễn phí, những độc giả đọc sách dễ chịu. Thông tin tác giảHuyền NhímVào trang riêng của tác giảXem tất cả các sách của tác giả“Tôi 26 tuổi. Mặt khôngxinh, số đo vòng một và vòng ba không bự… Tôi sống nội tâm. Nhưng gươngmặt của tôi hình như không ý thức được việc ấy. Đã nhiều lần tôi tráchbố mẹ sao lại sinh mình ra với cái mặt như bị “dị tật”. Tôi bị dị tật vềbiểu cảm trên gương mặt. Vui hay buồn, đau khổ hay hạnh phúc, cái mặtvốn dĩ đã không mấy xinh xắn lại chẳng bao giờ tỏ rõ một cung bậc cảmxúc nào, vậy nên nhìn tôi rất “ngứa mắt”.Cô gái “ngứa mắt” ấy cũng một công việcchẳng lấy gì làm xuất chúng: “Mẹ tôi dặn, công việc nào cũng tốt, cũngđáng trân trọng, miễn là không trái với lương tâm và pháp luật. Thế nên,dù chỉ là một nhân viên quèn nhưng tôi vẫn luôn hài lòng với những gìmình đang có. Dù sao, tiền lương của tôi cũng đủ để tôi nuôi sống chínhmình và nuôi sống thêm một con mèo. Như vậy là đã quá tốt”.Thế nhưng, cái cô gái tưởng như có ngoạihình tầm thường và công việc cũng rất tầm thường ấy vẫn có những tìnhcảm, ước mơ của riêng mình, cô luôn khao khát yêu và được yêu.Miêu tả để khắc hoạ rõ nét hơn về tính cách của nhân vật, Tác giả khiến nhiều người đọc…ngã ngửa rồi sau đó cười khoái chí: “Khôngcòn nghi ngờ gì nữa. Bọn bạn tôi nói đúng. Rõ ràng rằng một là tôi làđấng cứu thế hoặc là tôi là kẻ tâm thần. Vì phải là một trong hai ngườiấy, tôi mới có thể dành sự quan tâm và đối xử tốt với những người đãtừng sống tệ với mình. Tôi thiên về phương án hai: Tôi bị tâm thần.”Không chỉ đơn giản xoay quanh tình yêu và số phận các nhân vật, nhữngthông điệp về cuộc sống, hạnh phúc, hôn nhân được rút ra từ những câuchuyện rất đời thực đều được Tác giả dẫn dắt vào đó một cách khéo léo vàthú vị.Cuộc sống, tình yêu, bạn bè xoay quanhnhân vật được miêu tả với tính cách khá lạ lùng và có đầy đủ những “bảnchất xấu xa của đàn bà” ấy diễn ra với lối kể chuyện rất gần gũi, rấtđời thường và rất “tửng” ấy đã lôi cuốn được nhiều bạn trẻ. Các nhân vậttrong truyện không hề ‘đẹp như hoa” đều cùng lúc bộc lộ những tính tốt,tính xấu và những sự ích kỷ của cá nhân trong mỗi tình huống. Nhữngquan niệm về tình yêu được đưa ra trong truyện cũng hết sức… kì quặc.“Tình yêu phải được vun đắp từ hai phía chứ không nên giống như trò chơikéo co, ai cũng muốn mình có nhiều hơn và cố gắng hết sức để mình ở thếchủ động. Nhưng khi một bên có tất cả và một bên chẳng còn gì cả thìnghiễm nhiên trò chơi kết thúc. Kết thúc thì hết vui”. Hoặc sốc hơn nữalà việc thẳng thắn nhận định:“Với tôi, tình yêu phải bao gồm đầyđủ hai yếu tố: Tình cảm và tình dục. Đừng tự vỗ ngực rằng tôi cần mộttình yêu chỉ cần cảm xúc, một tình yêu trong sáng như pha lê. Tôi khôngsợ phải hứng cả một núi gạch đá từ dư luận nói rằng tôi buông thả vàđánh mất đi cái sự e ấp của người con gái. Tôi 26 tuổi. Tôi là kẻ xemnặng chuyện những gì người ta sẽ làm ở trên giường. Mà muốn biết ngườita sẽ làm gì, điều đầu tiên là tôi phải yêu họ. Văn hóa và cách người tahành xử với nhau trên giường sẽ phản ánh đúng bản chất mối quan hệ vàtình cảm dành cho nhau”.Cái dễ cảm nhận nhất được ở “Chạy trốnyêu thương” đó là tính “chân thực” của những câu chuyện và lối kểchuyện. Không hề hoa mỹ, không hề bóng bẩy, ngôn ngữ được sử dụng trongđó được đánh giá là “rất đời”.Đàn bà không phải ai cũng đẹp, nhưng aicũng có quyền yêu và được yêu. Cuộc sống không phải luôn màu hồng, nhưngphải biết nhìn ra những điều tích cực mà vui, mà sống. Yêu đời cònkhông hết, sao cứ phải chao chác với đời. Đó là thông điệp mà Huyền Nhím muốn gửi tới tất cả bạn đọc qua cuốn sách đầu tay “Chạy trốn yêu thương”.Hãy cùng đón chờ để có những cái nhìn thú vị và gật gù “À, cuộc sống đúng là như thế”.Mời bạn đón đọc. Cổng thông tin - Thư viện Sách hướng dẫn hy vọng bạn thích nội dung được biên tập viên của chúng tôi thu thập trên Chạy Trốn Yêu Thương và bạn nhìn lại chúng tôi, cũng như tư vấn cho bạn bè của bạn. Và theo truyền thống - chỉ có những cuốn sách hay cho bạn, những độc giả thân mến của chúng ta.
Chạy Trốn Yêu Thương chi tiết
- Nhà xuất bản: Nxb văn học
- Ngày xuất bản:
- Che: Bìa mềm
- Ngôn ngữ:
- ISBN-10: 8936062802066
- ISBN-13:
- Kích thước: 13 x 20.5 cm
- Cân nặng: 264.00 gam
- Trang: 208
- Loạt:
- Cấp:
- Tuổi tác:
Chạy Trốn Yêu Thương từ các nguồn khác:
Tên sách |
Kích thước |
Liên kết |
---|---|---|
Chạy Trốn Yêu Thương tải về từ EasyFiles |
4.1 mb. | tải về |
Chạy Trốn Yêu Thương tải xuống miễn phí từ OpenShare |
5.6 mb. | tải về |
Chạy Trốn Yêu Thương tải xuống miễn phí từ WeUpload |
5.3 mb. | tải về |
Chạy Trốn Yêu Thương tải xuống miễn phí từ LiquidFile |
3.4 mb. | tải về |
Chạy Trốn Yêu Thương từ các nguồn khác
Tên sách |
Kích thước |
Liên kết |
---|---|---|
Chạy Trốn Yêu Thương tải về trong djvu |
3.5 mb. | tải về DjVu |
Chạy Trốn Yêu Thương tải xuống miễn phí trong pdf |
4.3 mb. | tải về Pdf |
Chạy Trốn Yêu Thương tải xuống miễn phí trong odf |
5.5 mb. | tải về Odf |
Chạy Trốn Yêu Thương tải xuống miễn phí trong epub |
4.1 mb. | tải về EPub |
Chạy Trốn Yêu Thương Sách lại
-
_ack_ombs
Asimple Jack _ack_ombs — I didn't like this one as much as Unholy Ghosts because the exposition was a bit in-your-face (I guess with the short word count you have to be more direct), , but it was nice to get a little glimpse into the events of Haunted Week. I'm curious what the ending was before it was changed. Thanks Stacia for sharing this one with your readers for free!
-
iousimba
Simba Deng iousimba — Inhalt: Josephine ist an ihren Rollstuhl gefesselt. Nach Komplikationen bei ihrer Geburt und anschließenden Gehirnblutungen stand ziemlich schnell fest, dass Josy fortan mit einer körperlichen Behinderung leben muss. Doch Josy versucht mit der Unterstützung ihrer gesamten Familie das Beste auf ihrer Situation zu machen und trotz ihrer Behinderung, den Kopf nicht hängen zu lassen. Unter gar keinen Umständen möchte sie ihren Traum, ein Leben im Rampenlicht zu führen, aufgeben. Meine Meinung: Nachdem ich nun bereits drei Bücher aus der ‘Mein Leben…’ Reihe gelesen habe, erwartete ich von ‘Mein Leben als Model im Rollstuhl – Auf dem Laufsteg bin ich schwerelos’ wieder ein Jugendbuch, was mich mit einem brisanten und dramatischen Lebensschicksal aufwühlen würde. Doch dieses Buch ist völlig anders, was zum Teil erfreulich, andererseits aber auch ein wenig enttäuschend ist. Wie auch die anderen ‘Mein Leben..’ Bücher ist die Geschichte von Josephine Opitz aus der Ich-Perspektive geschrieben. Wie nicht anders zu erwarten lernt man durch diesen Blickwinkel die Protagonistin Josy besonders gut kennen. Josy erzählt von ihrem gesamten Leben, den Höhen und Tiefen, die sie mit ihrem Dasein im Rollstuhl verbindet. Josy berichtet in ihrem Buch sehr detailliert aus ihrem Alltag, der geprägt ist durch den Gang zu Therapiestunden. Jedoch blieb für mich dabei die Gefühlsebene beinahe völlig außen vor. Im Vorfeld hatte ich mich sehr darauf gefreut, in diesem Buch etwas über die Einschränkungen eines Rollstuhlfahrers zu erfahren. Damit einhergehend interessierte mich vor allem, wie Betroffene mit Vorurteilen oder aber auch Bevormundungen Außenstehender umgehen und diese gefühlsmäßig verarbeiten. Dieser Aspekt wurde nach meinem Empfinden lediglich mit wenigen Sätzen abgefertigt. Natürlich lässt der Titel des Buchs schon erahnen, dass sich diese Geschichte auf ein Model im Rollstuhl konzentriert, nur hätte ich mir gewünscht, nicht nur eine reine Abhandlung über Bewerbungsversuche bei Agenturen zu lesen. Mir reicht es nicht aus zu lesen, dass Josy als angehendes Model im Rollstuhl mit vielen Rückschlägen und Absagen zu kämpfen hat. Es wird doch gerade dann lesenswert und fesselnd, wenn eine Autorin darüber hinaus schreibt, was diese Absagen für Gefühle ausgelöst haben. Schade, dass diese Darstellung im Ganzen sehr oberflächlich geblieben ist. Leider habe ich mich im Laufe des Buchs auch immer weiter von der Protagonistin selbst distanziert. Während Josy den Leser anfangs noch auf eine außergewöhnliche Reise zwischen Therapiestunden, Schule und Freizeit mitgenommen hat, verstrickt sie sich immer mehr in ihren Wunsch, als Model berühmt zu werden. Einerseits waren diese Passagen sehr imponierend, da Josy als eine starke Persönlichkeit auftritt, die niemals den Kopf hängen und sich durch nichts beirren lässt. Doch ziemlich schnell verbüßte Josy dadurch bei mir jede Menge Sympathiepunkte. Josy erscheint im Laufe ihrer Schilderungen immer oberflächlicher und leider spitzt sich dieser Eindruck aufgrund ihrer Erzählweise und Gedankengänge immer weiter zu. Knapp zwei Drittel des Buchs beschäftigen sich mit Josys Versuch ins Rampenlicht zu gelangen, wobei Josephine Opitz anscheinend keinen einzigen Prominenten und TV-Sender unerwähnt lässt, der ihr während ihres Werdegangs begegnet ist. Natürlich sind dies besondere Momente im Leben der Autorin, sie hat im Alleingang jede Menge erreicht und kann stolz darauf sein, was sie alles auf die Beine gestellt hat. Hätte sie diese Darstellung aber darüber hinaus auch noch mit Gefühlen, Emotionen und einen Einblick in ihr Innerstes ausgeschmückt, hätte dies eine völlig andere Wirkung nach sich gezogen. Die ganz besonderen und ergreifenden Momente bleiben in diesem Buch aber Gott sei Dank nicht ganz aus. Ohne Zweifel vermittelt Josephine Opitz perfekt ihre Verbundenheit und Dankbarkeit zu ihrer Familie und zeigt in diesen Momenten besonders viel Gefühl. Es bleibt im Laufe der Geschichte nicht nur bei der Darstellung der Protagonistin selbst, denn darüber hinaus erhalten auch ausgewählte Familienmitglieder vereinzelt die Gelegenheit, prägende Momente aus ihrer eigenen Sicht zu schildern. Dadurch erhalten die erzählten Lebensabschnitte eine besondere Note und wirken besonders intensiv und emotional auf den Leser. Fazit: In ‘Mein Leben als Model im Rollstuhl – Auf dem Laufsteg bin ich schwerelos’ lernen wir eine starke junge Frau kennen, die ihr Leben trotz der Fesselung an den Rollstuhl nicht aufgibt. Leider nimmt die Autorin dem Leser jedoch die Gelegenheit, sie auch auf einer emotionalen Ebene kennenzulernen, sodass die Geschichte insgesamt leider nur sehr oberflächlich bleibt.
-
zyizy
Zhang Yi zyizy — Cool true story