Y Không Là Y Bởi Phùng Hi
Y Không Là Y EPub tải xuống miễn phí
EPUB là viết tắt của định dạng điện tử của sách. EPUB Y Không Là Y Đây là định dạng tệp để xuất bản sách và các loại nội dung khác. Nói cách khác, bạn có thể tùy chỉnh nội dung và đặt không gian trống trên màn hình. Tệp EPUB Y Không Là Y có thể xem trên điện thoại di động 3,5 inch, máy tính bảng 10 inch, hoặc màn hình 22 inch. Bạn có thể thay đổi hình ảnh để có được hiệu quả tương tự. Ấn phẩm EPUB Y Không Là Y bao gồm một tệp có đuôi mở rộng .epub. EPUB dựa trên ba tiêu chuẩn mở. Mở cấu trúc xuất bản (OPS). Tệp EPUB Y Không Là Y 2.0 tạo nội dung cho xuất bản bằng XHTML 1.1. Trên thực tế, điều này có nghĩa là EPUB Y Không Là Y bao gồm một hoặc nhiều trang web. Mặc dù có thể bao gồm nội dung của tất cả các sách và báo trên một trang, tốt nhất là đảm bảo tệp đó không vượt quá 300 KB. Đó là vì cả hai lý do hiệu suất và khả năng tương thích. Mở kích thước thùng chứa (OCF). Như đã đề cập ở trên, rõ ràng là Y Không Là Y EPUB được tạo thành từ một số tệp. Đặc tả OCF xác định cách tất cả các tệp này được đóng gói trong một tệp chứa. Đối với điều này, nén ZIP được sử dụng. Bạn có thể lấy Y Không Là Y EPUB và chỉnh sửa. Epub mở rộng với. Zip để trích xuất ấn phẩm và hiển thị tất cả các tệp này. Thông tin tác giảPhùng HiVào trang riêng của tác giảXem tất cả các sách của tác giả30 truyện ngắn trong tập sách đã được in trên các báo Tuổi Trẻ, Văn Nghệ, Thanh Niên…Tác giả là giáo viên, cho nên dễ hiểu là toàn bộ tập truyện này có nhiều nhân vật chính là thầy, và trò, cùng những người xung quanh và bối cảnh trường học.Viết về cuộc sống, công việc, những chuyện lặt vặt ngày thường, cách diễn đạt đa dạng với giọng văn giản dị, có nhiều nét đặc thù đầy duyên dáng, tác giả Phùng Hi đã làm nên một giọng riêng, giọng trào lộng tự giễu, không lên gân, nhẹ nhàng mà thấm thía.Khi đọc, bạn sẽ thấy được nhiều chuyện, thu được nhiều thứ từ chính 30 câu chuyện trong tập sách này.Mời bạn đón đọc. Y Không Là Y EPUB Đây là gì? ePub logoMost - Định dạng sách này bây giờ là một trong những cuốn sách điện tử phổ biến nhất trên thị trường, sử dụng Y Không Là Y Định dạng EPUB. Thuật ngữ này là một chuẩn công nghiệp mở được phát triển bởi các nhà xuất bản lớn và các hiệp hội của các bên liên quan khác, Diễn đàn Xuất bản Kỹ thuật số Quốc tế (IDPF). Hiện tại, Y Không Là Y Sách EPUB được hỗ trợ bởi nhóm xuất bản, Tổ chức World Wide Web Consortium (W3C), các tổ chức phát triển các tiêu chuẩn web. Y Không Là Y Định dạng EPUB Sách được chấp nhận và sẽ được phân phối trực tiếp tới hầu hết các nhà bán lẻ đồ điện tử tiêu dùng lớn như Google, Apple iBookstore, Barnes & Noble Nook và Studio, không phải Amazon, v.v. Y Không Là Y EPUB cũng là một định dạng được hỗ trợ bởi thư viện cho vay điện tử. Y Không Là Y EPUB và Kindle có nguồn gốc chung. Họ sẽ trở lại với sáng kiến năm 1999 được gọi là Open EBook. Y Không Là Y EPUB sẽ ngừng sau khi phát hành phiên bản 2 tháng 9 năm 2007 của đặc tả, chỉ trong vài tháng trước khi khởi động Kindle. Với hai sự kiện này, số lượng sách chuyển đổi thành sách điện tử đã tăng lên đáng kể. Hầu hết các sách điện tử hiện có để đáp ứng tiêu chuẩn Y Không Là Y EPUB.
Y Không Là Y chi tiết
- Nhà xuất bản: Nxb Trẻ
- Ngày xuất bản:
- Che: Bìa mềm
- Ngôn ngữ:
- ISBN-10: 1130000079286
- ISBN-13:
- Kích thước: 13 x 20 cm
- Cân nặng: 308.00 gam
- Trang: 268
- Loạt:
- Cấp:
- Tuổi tác:
Y Không Là Y Bởi Phùng Hi EPub miễn phí:
Tên sách |
Kích thước |
Liên kết |
---|---|---|
Y Không Là Y tải về từ EasyFiles |
3.9 mb. | tải về |
Y Không Là Y tải xuống miễn phí từ OpenShare |
4.6 mb. | tải về |
Y Không Là Y tải xuống miễn phí từ WeUpload |
3.5 mb. | tải về |
Y Không Là Y tải xuống miễn phí từ LiquidFile |
5.6 mb. | tải về |
Y Không Là Y Bởi Phùng Hi EPub miễn phí
Tên sách |
Kích thước |
Liên kết |
---|---|---|
Y Không Là Y tải về trong djvu |
3.7 mb. | tải về DjVu |
Y Không Là Y tải xuống miễn phí trong pdf |
3.4 mb. | tải về Pdf |
Y Không Là Y tải xuống miễn phí trong odf |
3.7 mb. | tải về Odf |
Y Không Là Y tải xuống miễn phí trong epub |
3.8 mb. | tải về EPub |
Y Không Là Y Sách lại
-
kevinecotter
Kevin Cotter kevinecotter — Would have loved this as a child!
-
_ing_au
Bing Yau _ing_au — I liked it...not my favorite Koontz book (that will forever be 'Phantoms'), but an interesting concept. I started the second one the same day I finished the first--and am enjoying it much more. The writing style was a bit off; perhaps because there was a collaborator/writer? Koontz comments in the beginning of the second book that he just wasn't comfortable with co-authoring a book, so the second book is his writing alone--and to me, it is pretty apparent. I wouldn't say I'm a Koontz fanatic, but I have read a lot of his books and am pretty familiar with his style. I'm looking forward to getting into the rest of the series!
-
_aty23
Matias Raul _aty23 — I think this is my favorite David Sedaris book... the mean french teacher story... hilarious! It's even better on audio book with David reading it...
-
_ohanna_asford
Johanna Basford _ohanna_asford — This is the first book in the Jaine Austen series. Jaine finds herself writing a love letter for a nerd type character Howard Murdoch, little did she know a murder would take place. With Howard under arrest for the murder of a girl no one liked named Stacy, it’s up to Jaine to use whatever alias she can come up with to nab the bad guy everything from a cop, to a New York Times reporter. All this while flashing her Bloomingdales credit card, no one said she wasn’t creative. Jaine along with her cat Prozac lead us down the road of many laugh fits as she figures out who the murder is. I am a huge fan of Laura Levine and her character Jaine who always has me laughing out loud.
-
oghagbonmoses
Oghagbon Moses oghagbonmoses — Review: January 2005 A Dialectic without Dreams Merleau-Ponty is generally read for his work in phenomenology, not his work on dialectics. This is both a pity and a mistake. While he certainly does deserve to be remembered as the third great phenomenologist of the past century, after Husserl & Heidegger, his being forgotten as a dialectical thinker is almost inexplicable. I say almost inexplicable because, I fear, the reason he is ignored as a dialectical thinker is because he advocated, and superbly demonstrated, a dialectic without myths, utopia or dreams. In the great chapter (2) on Lukacs he says, "[t]he dialectic is this continued intuition, a consistent reading of actual history, the re-establishment of the tormented relations, of the interminable exchanges, between subject and object. There is only one knowledge, which is the knowledge of our world in a state of becoming, and this becoming embraces knowledge itself." He speaks of interminable exchanges, implies the permanence of tormented relations, affirms that knowledge always becomes. This is a dialectic scraped clean of the utopianism of the Marxist classless society, contemptuous of some miraculous Kojevean 'End of History', sans any vain 'Hegelian' promise of some never-never land in which Science will precisely equal Wisdom. So then why dialectic, or, more precisely, why use the dialectical method if it offers no goal? Immediately after the sentences quoted above M-P says, "[b]ut it is knowledge that teaches us this." The dialectic, as M-P understands it, gives us, better - can give us, an understanding of history, and our present, but as to the future it promises exactly nothing. How could it promise more? If becoming, and the unknown, press on us forever, every totalization is always in danger of being threatened by some unanticipated contingency that changes this totalization into some unpredicted, and above all, unpredictable (until it occurs) Other. By way of contrast let me now mention that for Hegel, finally, one could say that Dialectic remained a retrospective method and not a predictive science - at least until the precise end of the dialectical process. "The Owl of Minerva takes flight only at night." But, for Hegel, I think it is correct to say that when Subject and Object become One, Forever, we will be able to say that the all-knowing owl is always flying because the Absolute (Spirit) is always dark. We now perhaps better understand the content of the Hegelian characterization of (and objection to) the early position of Schelling - as a 'night in which all cows are black' - this position wasn't wrong; it was merely premature. Thus at the extreme end of Hegelian theory, one is always in danger of seeing it toppling over into the Kojevean 'End of History' position, which M-P in the epilogue characterizes as an idealization of death. M-P holds, in this book, that this is not the position of Marx and Lukacs. "In Marx spirit becomes a thing, while things become saturated with spirit. History's course is a becoming of meanings transformed into forces or institutions. This is why there is an inertia of history in Marx and also an appeal to human invention in order to complete the dialectic. Marx cannot therefore transfer to, and lay to the account of, matter the same rationality which Hegel ascribes to spirit." Hegel is pleased to be taken to mean that Spirit is an active helpful partner of humanity in dialectic; a materialist dialectic can make no such claims of matter. What Merleau-Ponty, btw, is here denying, for those who have ears, is that there can be an end to any genuine material dialectic. ...Matter itself is permanently, in every human sense, an irrational factor. In other words, being and reason can never be one. Whatever Rationality in things we find - we find it there because we put it there. "Marxism cannot hide the Welt-geist in matter." Dialectic in which a dialectical partner is permanently non-rational becomes a science of circumstances. Thus M-P maintains that for Lukacs (and, I think, himself) that only revolutionary creativity can `guarantee' "a coherent and homogenous system." ...But no system is permanent. "A dialectical conception demands only that, between capitalism, where it exists, and its antecedents, be one of an integrated society to a less integrated one." By more integrated M-P means a more `socialized' society, societies in which, since there is more common ground, "destinies can be compared." It is ultimately here in social interaction that, for M-P, dialectical knowledge arises. But, as indicated earlier, nothing is guaranteed. "The principle of the logic of history is not that all problems posed are solved in advance, that the solution precedes the problem, or that there would be no question if the answer did not pre-exist somewhere, as if history were built on exact ideas. One should rather formulate it negatively: there is no event which does not bring further precision to the permanent problem of knowing what man and his society are..." One is here tempted to say that M-P here answers two of the questions we asked at the beginning of the review. Why resort to the method of dialectic? - It brings (or exposes a) further precision to our knowledge of the problem of man. Why no certain Telos, no end to history, no grand finale that finds Science and Wisdom in permanent embrace? - The "problem of knowing what man and his society are" is permanent. For M-P the problems of society reside only in human history; neither spirit nor matter will save us. "The sense of history is then threatened at every step with going astray and constantly needs to be reinterpreted." "There is less a sense of history than an elimination of non-sense." Oh, and this indeed would be the 'reason' M-P, the dialectical thought of M-P, was forgotten. A dialectic, shorn of fairy tale, certainty or reward, would attract none of our scholarly saints, or even our Leninist `realists.' Over the last two centuries there have been only three reasons, often entwined, to turn to dialectic; the pursuit of Knowledge, the pursuit of utopia/revolution, or the pursuit of some always obscure inner `intuition' or joy. ...Apparently, given the way M-P is ignored by Hegelian and Marxist dialecticians, the only pursuit that was decisive was the last. This has only been a brief commentary on a small slice, a handful of pages, of this superb book, that, I hope, will make others interested enough to read it. The discussions of Weber, Lukacs, Trotsky and Sartre are all excellent. M-P is a political philosopher who deserves to be read along with the great and important political philosophers of the 20th century: Georg Lukacs, Antonio Gramsci, Hannah Arendt, Carl Schmitt and Leo Strauss. Ignore any of them and increase your ignorance.
Sách tương tự với Y Không Là Y
Sách mới nhất
-
Tải về
Bộ Sách Chân Dung Những Người Thay Đổi Thế Giới - Dr. Seuss Là Ai? (Tái Bản 2019)
Bộ Sách Chân Dung Những Người Thay Đổi Thế Giới - Dr. Seuss Là Ai? (Tái Bản 2019)Tải về Y Không Là Y ebook ở định dạng bổ sung: