Chuyện Nhỏ Sài Gòn Bởi Đàm Hà Phú

Được viết bởi:

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống LIT miễn phí

Tập tin LIT là gì? Mở rộng tệp tin Chuyện Nhỏ Sài Gòn Lit có một loại tệp ebook do Microsoft phát triển có liên quan đến danh mục "tệp eBook". Cuốn sách điện tử này chứa một phiên bản điện tử của cuốn sách sử dụng vi định dạng Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT. Bạn cũng có thể cung cấp thông tin về quản lý quyền kỹ thuật số (DRM). Để giúp đọc dễ dàng hơn, tệp LIT chứa công nghệ ClearType của Microsoft, Chuyện Nhỏ Sài Gòn lit. Để biết thông tin về cách mở tệp này, vui lòng đọc các thông tin sau. Làm thế nào để mở Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT tập tin ? Nhấp đúp vào tệp chiều cao để mở nó. Nếu liên kết tệp đã được cài đặt đúng và máy tính có chương trình chính xác, tệp sẽ tự động mở ra. Trước hết, chúng tôi khuyên bạn nên tải xuống một công cụ sửa lỗi khi kết nối với một tệp. Bạn có thể tải về bất kỳ ứng dụng nào và mở phần mở rộng Chuyện Nhỏ Sài Gòn lit kích thước từ bên dưới. Nếu bạn chắc chắn rằng không có gì sai với tập tin hiệp hội, bạn có thể đi trực tiếp đến Phương pháp 2. Nếu bạn không thể quyết định khi nào chọn chương trình bạn muốn, bạn có thể dễ dàng mở nó bằng cách sử dụng Universal File Viewer (Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT). Thông tin tác giảĐàm Hà PhúVào trang riêng của tác giảXem tất cả các sách của tác giảCuốn sách là cảm nhận, là cảm xúc rất riêng, rất lạ, rất khác nhưng cũng rất thật của Đàm Hà Phú về Sài Gòn.Mà như anh từng nhận xét: "Với tôi khi đến một vùng đất khác, nghe một giọng nói khác... tôi luôn cho rằng mình may mắn, giống như được nghe kể về một câu chuyện. Sài Gòn đối với tôi như một chốn khác với những con người khác, mỗi ngày, dù tôi vẫn ở đây hơn hai mươi năm nay, vì những câu chuyện ở Sài Gòn không bao giờ cũ. Giống như trò cá mưa cá nắng, ở mảnh đất hai mùa mưa nắng này, không ai chính xác biết ngày nào sẽ mưa, ngày nào sẽ nắng, Sài Gòn chỉ có một quy luật, luật để sống ở Sài Gòn là cái tình."Lời khen ngợi dành cho cuốn sách:"Một tập sách ấm áp. Đọc Phú thấy đời đẹp, những vẻ đẹp ai cũng gặp một lần nhưng cuộc sống của họ không đủ chậm để giữ lại, để nâng niu. Ngang dọc khắp nơi, người viết tỉ tê kể cho ta những tấm chân tình trong cát bụi. Nhịp văn nhanh mạnh, rất chi là phóng khoáng. Tưởng đọc Phú là đọc chuyện, nhưng cả văn cũng lôi cuốn, dí dỏm..." (Nguyễn Ngọc Tư)"... Phú có cá tính và viết được "nhiều chiều" và cũng không chịu "chiều" ai cả! Và viết thì vô thiên lủng. Cả cái ngắn, cái dài, cái vừa phải! Cái chung, cái riêng! Cái ý nghĩa, cái trầm trọng, cái ất ơ! Nhiều khi đọc xong càng bơ vơ! Một phong cách độc đáo và độc lập của kẻ mê chơi và ý thức cuộc chơi của riêng mình. Nhưng mà có chuyện. Và những câu chuyện tưởng chơi chơi tưng tửng ấy có mảnh nổ găm vào tim..."(Nguyễn Hữu Hồng Minh)***Giới thiệu tác giả:Đàm Hà Phú sinh năm 1974, đến từ Nha Trang và luôn ở lại Sài Gòn hơn hai chục năm nay, sở thích là đi lại và viết lách, đã từng đi toàn Việt Nam mà chưa đi hết Sài Gòn, đã từng viết đủ mọi thứ mà chưa viết đủ về Sài Gòn, đã từng yêu mọi nơi mà chưa yêu trọn Sài Gòn. Đàm Hà Phú, đến Sài Gòn năm 1991, đến Sài Gòn sáng hôm nay để viết, ngày mai sẽ lại đến Sài Gòn để yêu.Trích đoạn sách hay:Tôi sinh ra ở Hà Tĩnh, lớn lên ở Nha Trang và định cư ở Sài Gòn từ năm 18 tuổi đến giờ, vậy mà năm lần bảy lượt muốn viết một cái gì về Sài Gòn, tôi viết rồi lại ngưng vì chẳng biết viết gì. Tôi đã ở Sài Gòn 20 năm, tôi viết nhiều vậy mà chưa viết về Sài Gòn, kể cũng là thiếu.Sài Gòn là mảnh đất lạ kỳ. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta luôn nghĩ về Sài Gòn mà lại chẳng biết viết gì, nói gì về nó. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta luôn nhớ về nó khi đang ở trong lòng nó. Người ta thương Sài Gòn bằng một thứ tình cảm mơ hồ nhưng mãnh liệt đến ngạt thở, nhưng như kiểu một thứ tình nghĩa khác, không phải là quê hương.Ở Sài Gòn có một thứ không khí khác, không giống bất cứ nơi đâu, có lẽ được quánh đặc bởi bụi, khói, bởi mùi mồ hôi, mùi đồ ăn, bởi tiếng xe, tiếng người, bởi muôn ngàn thanh âm, màu sắc... mà một khi đã quen hít thở với nó, bạn sẽ không bao giờ quên được, nếu không nói là khó mà rời xa được. Ở Sài Gòn, đất dung nạp vào nó đủ mọi hạng người, từ anh trí thức hàn lâm đến chị bán trôn nuôi miệng đều cảm thấy đất này dễ sống hơn chỗ khác, từ giới nghệ sĩ có tài và bất tài đến mấy bà buôn thúng bán bưng đều nuôi mộng lập nghiệp nơi mảnh đất lắm người nhiều xe này. Tất cả đều có thể nhận mình là người Sài Gòn, hoặc không nhận cũng không sao, Sài Gòn không so đo xuất xứ của bạn, cơ hội và rủi ro chia đều cho mỗi người. Ở Sài Gòn, bạn hay chứng kiến những tai nạn giao thông nho nhỏ do xe máy, thường cả hai bên va chạm đều tự dựng xe lên, nhìn ngó xe của mình, xuýt xoa vài tiếng rồi nổ máy xe, hỏi thăm nhau một câu cho có rồi mạnh ai nấy đi. Ở Sài Gòn thỉnh thoảng có người chạy theo bạn ngoài đường chỉ để nhắc bạn nhớ gạt chân chống xe hoặc coi chừng bị rớt cái ví lòi ở túi quần sau mà không cần quay đầu nhìn bạn để nhận một cái gật đầu cảm ơn.Ở Sài Gòn, bạn dễ thấy những quán xá tạm bợ và tối giản đến không ngờ, nhiều quán cà phê chỉ với một cái lon bò húc làm biểu tượng vậy mà một ngày bán không dưới 300 ly café bằng cách bưng đến tận nơi, có một xe bánh mì nhỏ chỉ bán buổi chiều tối mà doanh thu hàng ngày lên đến cả chục triệu, có một bà chỉ bán nước sâm vỉa hè mà sau ba năm đã mua được căn nhà mặt tiền to vật ở chính nơi mà bà xin đặt xe nước sâm của mình. Thương hiệu là thứ không mơ hồ ở Sài Gòn, nó được bảo chứng bằng doanh thu, bằng tấm lòng người Sài Gòn. Ở Sài Gòn có nhiều bạn trẻ mặc đồ như Tây, ngồi ở café máy lạnh với laptop trước mặt và viết đơn xin việc, nhưng cũng có nhiều bậc trung niên mặc quần đùi uống café cóc ở vỉa hè bàn chuyện xây cao ốc cho thuê. Ở Sài Gòn bạn có thể xin làm phụ việc ở bất cứ đâu mà lương tháng vẫn bằng một kế toán mới tốt nghiệp đại học, người ta có thể mua cùng một món đồ với giá chênh lệch nhau đến cả chục lần mà không hề áy náy. Người ta luôn có cảm tưởng cả Sài Gòn đang vận hành vì tiền nhưng người Sài Gòn thì lại không hề coi trọng chuyện tiền bạc....Mời bạn đón đọc. Báo chí giới thiệuCHUYỆN NHỎ SÀI GÒNPNO - Chuyện nhỏ Sài Gòn (NXB Văn Học) là tập sách mới của tác giả Đàm Hà Phú.Về lý do viết, anh cho biết: "Với tôi, khi đến một vùng đất khác, nghe một giọng nói khác... tôi luôn cho rằng mình may mắn, giống như được nghe kể về một câu chuyện. Sài Gòn đối với tôi như một chốn khác với những con người khác, mỗi ngày, dù tôi vẫn ở đây hơn hai mươi năm nay, vì những câu chuyện ở Sài Gòn không bao giờ cũ".Tản mạn trong tập sách này là những cảm nhận như Đi chợ Sài Gòn, Lập nghiệp ở Sài Gòn, Bánh mì Sài Gòn, Chuyện kể xe ôm, Sài Gòn lạc-xoong v.v... Anh viết: "Sài Gòn là mảnh đất lạ kỳ. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta luôn nghĩ về Sài Gòn mà lại chẳng biết viết gì, nói gì về nó. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta luôn nhớ về nó khi đang ở trong lòng nó... Ở Sài Gòn có một thứ không khí khác, không giống bất cứ nơi đâu, có lẽ được quánh đặc bởi bụi, khói, bởi mùi mồ hôi, mùi đồ ăn, bởi tiếng xe, tiếng người, bởi muôn ngàn thanh âm, màu sắc... mà một khi đã quen hít thở với nó, bạn sẽ không bao giờ quên được, nếu không nói là khó mà rời xa được".Ngoài ra, anh còn có thêm nhiều nhận xét thú vị khác, chẳng hạn: "Ở Sài Gòn có nhiều bạn trẻ mặc đồ như Tây, ngồi ở café máy lạnh với laptop trước mặt và viết đơn xin việc, nhưng cũng có nhiều bậc trung niên mặc quần đùi uống café cóc ở vỉa hè bàn chuyện xây cao ốc cho thuê. Ở Sài Gòn bạn có thể xin làm phụ việc ở bất cứ đâu mà lương tháng vẫn bằng một kế toán mới tốt nghiệp đại học, người ta có thể mua cùng một món đồ với giá chênh lệch nhau đến cả chục lần mà không hề áy náy. Người ta luôn có cảm tưởng cả Sài Gòn đang vận hành vì tiền nhưng người Sài Gòn thì lại không hề coi trọng chuyện tiền bạc".Những "phát hiện" của tác giả Đàm Hà Phú dù ai cũng có thể thấy và cảm, nhưng viết cả vài trăm trang sách về vùng đất này, chứng tỏ anh rất yêu Sài Gòn mà qua đó anh đã góp phần chứng minh Sài Sòn là nơi "đất lành chim đậu".Đọc nhẩn nha tập sách này, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhận xét: "Một tập sách ấm áp. Đọc Phú thấy đời đẹp, những vẻ đẹp ai cũng gặp một lần nhưng cuộc sống của họ không đủ chậm để giữ lại, để nâng niu. Ngang dọc khắp nơi, người viết tỉ tê kể cho ta những tấm chân tình trong cát bụi. Nhịp văn nhanh mạnh, rất chi là phóng khoáng. Tưởng đọc Phú là đọc chuyện, nhưng cả văn cũng lôi cuốn, dí dỏm...".(Báo phunuonline.com.vn giới thiệu ngày 04/3/2013)K.BXem thêmThu gọnChuyện nhỏ Sài Gòn - Nhìn hạt bụi đời qua tia nắng...TT - Gấp trang cuối của Chuyện nhỏ Sài Gòn - tập tản văn của Ðàm Hà Phú, tôi chợt sực nhớ một bài thơ ngắn của Nguyễn Ðình Thi, một bài thơ đọc từ đâu mấy chục năm rồi, chợt hiện về mồn một: "Em đấy ư em, tia nắng?/ Ðến khẽ trong căn nhà nghèo nàn của anh/Anh nhìn/Mỗi hạt bụi/ bay thành hạt vàng...".Chàng trai mang dòng máu Hà Tĩnh và Phú Yên (vậy nên có cái tên ghép Hà-Phú) hơn 20 năm nay chọn Sài Gòn để đến, để sống, để yêu, để làm cửu vạn và rồi thành doanh nhân, rồi chiu chắt yêu thương ấy làm thành tập sách nhỏ chỉ hơn 200 trang in."Người lữ hành kỳ dị" là tên blog của Ðàm Hà Phú. Cái sự "lữ hành" của Phú, không phải là đi ngao du sơn thủy, đi để thỏa mãn giấc mơ xê dịch, mà như Phú tự thú: "Khi tôi đến một vùng đất khác, nghe một giọng nói khác, nhìn một nụ cười khác, nắm một bàn tay khác... tôi luôn cho rằng mình may mắn...". Có lẽ chính vì quan niệm như vậy về sự may mắn nên Phú được... giời thương và bạn thương, cả "bạn Thắm" - "hiền thê" của Phú luôn là bạn đường tri kỷ trong mỗi chuyến ruổi rong, may mắn ấy hình như không nhiều người có được. Bởi vậy, đọc những gì Phú viết trong Chuyện nhỏ Sài Gòn cũng thấy như mình được "quàng vai ấm áp cuộc rong chơi...".Ðã có cả vạn người viết về Sài Gòn, Sài Gòn xô bồ, Sài Gòn quý tộc, Sài Gòn ngà ngọc, Sài Gòn cần lao...nhưng ít ai viết về Sài Gòn như Phú. Mỗi bụi bặm Sài Gòn, qua cái nhìn của Phú lại chan chứa yêu thương, như cái cách nhà thơ Nguyễn Ðình Thi đã nhìn những hạt bụi hóa thành hạt vàng, Phú cũng thế, bởi tôi tin anh là người với tâm hồn có rất nhiều tia nắng, để chạm vào bụi bặm vỉa hè Sài Gòn hay bụi bặm đường xa...(Báo tuoitre.vn giới thiệu ngày 15/3/2013)LÊ ĐỨC DỤC.Xem thêmThu gọn'Chuyện nhỏ Sài Gòn' trong biển đờiTính cách người miền Tây là vậy. Thật chan hòa yêu thương, tràn đầy tình nghĩa. Không có ai là đỉnh hơn ai. Có lẽ tính cách của người Sài Gòn cũng vậy."Không ai dám vỗ ngực nói mình biết hết Sài Gòn", đó là câu nói của ông già đạp xích lô có thâm niên 40 năm, mà Đàm Hà Phú dẫn ra trong tạp văn "Ở Sài Gòn" (trích sách Chuyện nhỏ Sài Gòn) để nói về cái rộng lớn của Sài Gòn. Đi, có thể đi hết, nhưng biết hết thì chưa chắc. Cho nên nói về cái rộng của Sài Gòn, còn là nói về cái ... vô thiên lủng của những câu chuyện Sài Gòn.Tôi sinh ra ở Hà Tĩnh, lớn lên ở Nha Trang và định cư ở Sài Gòn từ năm 18 tuổi đến giờ, vậy mà năm lần bảy lượt muốn viết một cái gì về Sài Gòn, tôi viết rồi lại ngưng vì chẳng biết viết gì. Tôi đã ở Sài Gòn 20 năm, tôi viết nhiều vậy mà chưa viết về Sài Gòn, kể cũng là thiếu.Tôi sinh ra ở Hà Tĩnh, lớn lên ở Nha Trang và định cư ở Sài Gòn từ năm 18 tuổi đến giờ, vậy mà năm lần bảy lượt muốn viết một cái gì về Sài Gòn, tôi viết rồi lại ngưng vì chẳng biết viết gì. Tôi đã ở Sài Gòn 20 năm, tôi viết nhiều vậy mà chưa viết về Sài Gòn, kể cũng là thiếu.Ở Sài Gòn có một thứ không khí khác, không giống bất cứ nơi đâu, có lẽ được quánh đặc bởi bụi, khói, bởi mùi mồ hôi, mùi đồ ăn, bởi tiếng xe, tiếng người, bởi muôn ngàn thanh âm, màu sắc... mà một khi đã quen hít thở với nó, bạn sẽ không bao giờ quên được, nếu không nói là khó mà rời xa được.Ở Sài Gòn có một thứ không khí khác, không giống bất cứ nơi đâu, có lẽ được quánh đặc bởi bụi, khói, bởi mùi mồ hôi, mùi đồ ăn, bởi tiếng xe, tiếng người, bởi muôn ngàn thanh âm, màu sắc... mà một khi đã quen hít thở với nó, bạn sẽ không bao giờ quên được, nếu không nói là khó mà rời xa được.Ở Sài Gòn, bạn dễ thấy những quán xá tạm bợ và tối giản đến không ngờ, nhiều quán cà phê chỉ với một cái lon bò húc làm biểu tượng vậy mà một ngày bán không dưới 300 ly café bằng cách bưng đến tận nơi. Có một xe bánh mì nhỏ chỉ bán buổi chiều tối mà doanh thu hàng ngày lên đến cả chục triệu. Có một bà chỉ bán nước sâm vỉa hè mà sau ba năm đã mua được căn nhà mặt tiền to vật ở chính nơi mà bà xin đặt xe nước sâm của mình. Thương hiệu là thứ không mơ hồ ở Sài Gòn, nó được bảo chứng bằng doanh thu, bằng tấm lòng người Sài Gòn. Ở Sài Gòn có nhiều bạn trẻ mặc đồ như Tây, ngồi ở café máy lạnh với laptop trước mặt và viết đơn xin việc, nhưng cũng có nhiều bậc trung niên mặc quần đùi uống café cóc ở vỉa hè bàn chuyện xây cao ốc cho thuê. Ở Sài Gòn bạn có thể xin làm phụ việc ở bất cứ đâu mà lương tháng vẫn bằng một kế toán mới tốt nghiệp đại học, người ta có thể mua cùng một món đồ với giá chênh lệch nhau đến cả chục lần mà không hề áy náy. Người ta luôn có cảm tưởng cả Sài Gòn đang vận hành vì tiền nhưng người Sài Gòn thì lại không hề coi trọng chuyện tiền bạc.Ở Sài Gòn, bạn dễ thấy những quán xá tạm bợ và tối giản đến không ngờ, nhiều quán cà phê chỉ với một cái lon bò húc làm biểu tượng vậy mà một ngày bán không dưới 300 ly café bằng cách bưng đến tận nơi. Có một xe bánh mì nhỏ chỉ bán buổi chiều tối mà doanh thu hàng ngày lên đến cả chục triệu. Có một bà chỉ bán nước sâm vỉa hè mà sau ba năm đã mua được căn nhà mặt tiền to vật ở chính nơi mà bà xin đặt xe nước sâm của mình. Thương hiệu là thứ không mơ hồ ở Sài Gòn, nó được bảo chứng bằng doanh thu, bằng tấm lòng người Sài Gòn. Ở Sài Gòn có nhiều bạn trẻ mặc đồ như Tây, ngồi ở café máy lạnh với laptop trước mặt và viết đơn xin việc, nhưng cũng có nhiều bậc trung niên mặc quần đùi uống café cóc ở vỉa hè bàn chuyện xây cao ốc cho thuê. Ở Sài Gòn bạn có thể xin làm phụ việc ở bất cứ đâu mà lương tháng vẫn bằng một kế toán mới tốt nghiệp đại học, người ta có thể mua cùng một món đồ với giá chênh lệch nhau đến cả chục lần mà không hề áy náy. Người ta luôn có cảm tưởng cả Sài Gòn đang vận hành vì tiền nhưng người Sài Gòn thì lại không hề coi trọng chuyện tiền bạc.Trên những hè phố Sài Gòn, nếu như ai đó ưa quan sát, có đôi khi sẽ bắt gặp một chi tiết hơi lạ. Chẳng hạn thấy cái ghế gỗ cứ đặt ngoài vỉa hè, bất kể nắng mưa, chẳng dùng vào việc gì, cũng chẳng cho ai ngồi. Một cái ghế đẩu xộc xệch, trông có vẻ mất mỹ quan, nhưng nó lại dùng vào một việc hữu ích đấy. Dùng làm gì vậy? Dùng để quăng vào bọn cướp nếu như chúng phóng xe chạy qua đường này. Nếu gọi đó là chiếc ghế SBC (săn bắt cướp) thì cũng không ngoa. Chuyện lạ Sài Gòn mà cũng là chuyện nhỏ Sài Gòn. Còn người kể chuyện này là Đàm Hà Phú, một người không phải nhà văn, cũng chẳng phải nhà báo, một người chuyên đi "săn chuyện", một người kể chuyện tài hoa.Và tất nhiên là còn nhiều chuyện nữa. Nhiều chuyện hay đến tê tê và cảm động đến rưng rưng. Như chuyện kể trong tản văn Hửng sáng: "Hửng sáng, một phụ nữ trẻ dẫn hai đứa con nhỏ tầm 4-5 tuổi ra hẻm ăn hủ tiếu. Bà Tám chủ tiệm rất ân cần, lo cho mấy mẹ con ăn sáng, lại kêu ông chồng lấy xe đưa tụi nhỏ tới trường để cho mẹ chúng đi làm. Người phụ nữ trẻ đưa tiền, nhưng bà Tám không lấy, mà nói vầy: "Bậy nè, chòm xóm không hà, tiền bạc gì, chừng nào chồng bây dzìa nhậu một bữa là được rồi": Nói gì bà già cũng kêu: "Thôi để mai mốt chồng bây dzìa rồi tính". Người ngồi ăn sáng thấy tò mò hỏi, vậy chứ chồng cổ đi đâu, chừng nào về. Nghe vậy bà Tám nói: "Trời, nói dậy nãy giờ cậu không rành hả, chồng nó bị tai nạn chết từ năm ngoái rồi, trong xóm tụi tui nói dzậy cho tụi nhỏ bớt buồn tủi đó mà".Thật ra thì kể lại là đã làm mất hay chuyện của Đàm Hà Phú, bởi Phú kể chuyện vừa có chi tiết vừa có không khí, trong câu chuyện Phú kể nhiều khi có cảm giác "y khuôn" chuyện ngoài đời. Mà đời thì nhiều chuyện hay lắm, nếu như ta rộng cái tình, ta khỏe bước chân, ta không phân biệt sang hèn... Xem ra thì Đàm Hà Phú là người có tư chất của một "giang hồ lãng tử" như thế. Nhưng cái giang hồ của Phú là vui thú tiêu dao mà cũng để học làm người, tập sửa mình, sống như một người tử tế bình thường, chứ không để vỗ ngực xưng danh.Điều đó, chính Đàm Hà Phú đã gửi gắm qua tạp văn Không có đỉnh cao thật gần gụi mà vô cùng thâm thúy. Từ chuyện nhân vật Tư Có trong truyện Tình nghĩa giáo khoa thư của Sơn Nam, Đàm Hà Phú kể chuyện một Tư Có có thật ngoài đời. Năm 1996, khi Phú còn trẻ, lang thang miền Tây mùa nước lũ, chẳng may lạc đường thì gặp ghe Tư Có chở về nhà, nấu cơm cho ăn, bày rượu mời uống. Sau đó, muốn đi đâu, ghé đâu, Tư Có dặn cứ nói là bạn Tư Có. Chỉ cần nói bạn Tư Có là được tiếp đón nồng nhiệt, cơm rượu vô tư. Tư Có là ai mà uy vậy? Đọc tới đó, ai cũng thắc mắc. Nhưng Đàm Hà Phú chỉ ra rằng: "Cái tên Tư Có là nói cho có cái tên để mà nói, để mà làm quen. Nếu không có Tư Có thì là Ba Không, Bảy Hữu gì cũng đặng. Miễn đừng có là người lạ, miễn là biết cầm ly, ngửa cổ uống một cái ót là đặng rồi. Bước qua cửa, leo lên sàn, lên ghe rồi là thành người quen, thành bà con luôn, cần biết gì tới Tư Có nữa". Ừ ha. Hay quá. Cái tên Tư Có chỉ là một chiếc cầu, hay một cái cớ cho những duyên ngộ cuộc đời. Tính cách người miền Tây là vậy. Thật chan hòa yêu thương, tràn đầy tình nghĩa. Không có ai là đỉnh hơn ai. Có lẽ tính cách của người Sài Gòn cũng vậy. Và, trong tập sách này, Đàm Hà Phú thu nhặt nhiều chuyện nhỏ trong biển đời, là những chuyện đời ấm áp, nên đọc thấy đời đẹp, dù đời lắm gian truân. Đọc thấy người hay, dù người dở cũng không phải là ít.Tập sách có nhan đề là Chuyện nhỏ Sài Gòn, tưởng chỉ nói chuyện Sài Gòn, nhưng không phải. Không chỉ chuyện Sài Gòn mà còn chuyện dọc đường trên "toàn cõi Việt Nam", chuyện miền Tây Nam Bộ... Nói chung, chuyện trên trời dưới biển gì cũng có cả. Cái hay của Đàm Hà Phú là đi và viết rất chuyên chú, không viết để phục vụ cho một bổn báo nào cả. Cho nên Phú không tự giới hạn mình về đề tài cũng như dung lượng chữ. Cho nên đọc Phú thấy có chuyện cảm động thút thít, lại có cả chuyện giựt gân như phim; lúc dài thậm thượt, lúc ngắn ngủn dăm câu.Cuối cùng thì có thể có người hỏi Đàm Hà Phú là ai? Đàm Hà Phú vốn là một blogger nổi tiếng với cư dân mạng, nhưng tôi vẫn xin nói thêm đôi dòng. Đàm Hà Phú vốn học ngành tài chính, ra trường làm thuê cho nhiều nơi trước khi làm chủ một công ty chuyên về thiết kế xây dựng. Cùng thời với chúng tôi, Đàm Hà Phú vốn là một cây bút thơ có chất, bền bỉ đến hôm nay. Thơ cũng như văn, Đàm Hà Phú viết trước hết là chơi, câu chữ mộc mạc mà phóng túng, không tự giới hạn đề tài cũng như dung lượng. Cho nên Chuyện nhỏ Sài Gòn dù mới là cuốn sách đầu tiên của Đàm Hà Phú, đã gây ấn tượng trong làng viết cũng như sự yêu thích đặc biệt nơi bạn đọc. Theo tôi cũng là điều dễ hiểu.Anh sinh năm 1974, đến từ Nha Trang và luôn ở lại Sài Gòn hơn hai chục năm nay. Như anh tự bạch về mình, đó là con người có sở thích đi lại và viết lách, từng đi toàn Việt Nam mà chưa đi hết Sài Gòn, từng viết đủ mọi thứ mà chưa viết đủ về Sài Gòn, từng yêu mọi nơi mà chưa yêu trọn Sài Gòn.Trích đoạn sách hay:Sài Gòn là mảnh đất lạ kỳ. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta luôn nghĩ về Sài Gòn mà lại chẳng biết viết gì, nói gì về nó. Nó lạ kỳ đến nỗi người ta luôn nhớ về nó khi đang ở trong lòng nó. Người ta thương Sài Gòn bằng một thứ tình cảm mơ hồ nhưng mãnh liệt đến ngạt thở, nhưng như kiểu một thứ tình nghĩa khác, không phải là quê hương.Ở Sài Gòn, đất dung nạp vào nó đủ mọi hạng người, từ anh trí thức hàn lâm đến chị bán trôn nuôi miệng đều cảm thấy đất này dễ sống hơn chỗ khác, từ giới nghệ sĩ có tài và bất tài đến mấy bà buôn thúng bán bưng đều nuôi mộng lập nghiệp nơi mảnh đất lắm người nhiều xe này. Tất cả đều có thể nhận mình là người Sài Gòn, hoặc không nhận cũng không sao, Sài Gòn không so đo xuất xứ của bạn, cơ hội và rủi ro chia đều cho mỗi người. Ở Sài Gòn, bạn hay chứng kiến những tai nạn giao thông nho nhỏ do xe máy, thường cả hai bên va chạm đều tự dựng xe lên, nhìn ngó xe của mình, xuýt xoa vài tiếng rồi nổ máy xe, hỏi thăm nhau một câu cho có rồi mạnh ai nấy đi. Ở Sài Gòn thỉnh thoảng có người chạy theo bạn ngoài đường chỉ để nhắc bạn nhớ gạt chân chống xe hoặc coi chừng bị rớt cái ví lòi ở túi quần sau mà không cần quay đầu nhìn bạn để nhận một cái gật đầu cảm ơn.(Trích Chuyện nhỏ Sài Gòn)(Báo Vnexpress.net giới thiệu 16/3/2013)Trần Nhã Thụy Xem thêmThu gọn Sách Chuyện Nhỏ Sài Gòn Định dạng LIT - Đây là gì: Có một số thay đổi vào đầu năm 2000, người ta bắt đầu đọc e-book định dạng Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT. Những độc giả tham lam đang tìm kiếm cơ hội mới để tăng cơ hội đọc Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT. Nó vượt quá những cuốn sách, tạp chí bình thường, và có lẽ là đọc cơ học. Tại một thời gian ông mở mẫu Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT. Công nghệ mà chắc chắn đã phát triển đã mang lại một cơ hội tuyệt vời cho người đọc. Mọi người thực sự đã cố gắng để dịch một hình thức điện tử thực tế để đọc các loại sách. - Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT. Những người khổng lồ về kỹ thuật như IBM, Apple, Microsoft và những người khác lần đầu tiên tham gia vào lĩnh vực này. Họ có ý tưởng và nguồn lực để thay đổi thị trường. Trong bối cảnh này, Microsoft đã ban hành một định dạng ưu tiên Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT gọi là một phần mở rộng đơn giản của LIT. định dạng Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT là một dạng đơn giản của một thuật ngữ đơn giản được áp dụng cho việc đọc ngày nay. Thuật ngữ này dựa trên văn học.



Chuyện Nhỏ Sài Gòn chi tiết

  • Tác giả:
  • Nhà xuất bản: Nxb văn học
  • Ngày xuất bản:
  • Che: Bìa mềm
  • Ngôn ngữ:
  • ISBN-10: 8936037794938
  • ISBN-13:
  • Kích thước: 13 x 19 cm
  • Cân nặng: 242.00 gam
  • Trang: 224
  • Loạt:
  • Cấp:
  • Tuổi tác:

Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT Tải xuống miễn phí:

Tên sách

Kích thước

Liên kết

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải về từ EasyFiles

3.1 mb. tải về

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống miễn phí từ OpenShare

5.6 mb. tải về

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống miễn phí từ WeUpload

4.2 mb. tải về

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống miễn phí từ LiquidFile

4.4 mb. tải về

Chuyện Nhỏ Sài Gòn LIT Tải xuống miễn phí

Tên sách

Kích thước

Liên kết

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải về trong djvu

5.9 mb. tải về DjVu

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống miễn phí trong pdf

3.1 mb. tải về Pdf

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống miễn phí trong odf

3.8 mb. tải về Odf

Chuyện Nhỏ Sài Gòn tải xuống miễn phí trong epub

5.4 mb. tải về EPub